还 hái 黄 huáng 平 píng 素 sù 秀 xiù 才 cái 卷 juǎn - - 齐 qí 己 jǐ
求 qiú 己 jǐ 甚 shén 忘 wàng 筌 quán , , 得 dé 之 zhī 经 jīng 浑 hún 然 rán 。 。
僻 pì 能 néng 离 lí 诡 guǐ 差 chà , , 清 qīng 不 bù 尚 shàng 妖 yāo 妍 yán 。 。
冷 lěng 澹 dàn 闻 wén 姚 yáo 监 jiān , , 精 jīng 奇 qí 见 jiàn 浪 làng 仙 xiān 。 。
如 rú 君 jūn 好 hǎo 风 fēng 格 gé , , 自 zì 可 kě 继 jì 前 qián 贤 xián 。 。
还黄平素秀才卷。唐代。齐己。求己甚忘筌,得之经浑然。 僻能离诡差,清不尚妖妍。 冷澹闻姚监,精奇见浪仙。 如君好风格,自可继前贤。