阮 ruǎn 郎 láng 归 guī · · 赋 fù 鼎 dǐng 湖 hú 飞 fēi 水 shuǐ 岩 yán , , 和 hé 彊 jiàng 师 shī 纵 zòng 舟 zhōu 楞 léng 伽 jiā 峡 xiá 韵 yùn - - 杨 yáng 玉 yù 衔 xián
珠 zhū 玑 jī 颗 kē 颗 kē 出 chū 层 céng 坳 ào 。 。 和 hé 烟 yān 和 hé 雾 wù 消 xiāo 。 。 散 sàn 花 huā 仙 xiān 壁 bì 插 chā 云 yún 高 gāo 。 。 花 huā 光 guāng 皆 jiē 白 bái 豪 háo 。 。
源 yuán 滚 gǔn 滚 gǔn , , 气 qì 飘 piāo 飘 piāo 。 。 岩 yán 根 gēn 涛 tāo 怒 nù 号 háo 。 。 尘 chén 寰 huán 谪 zhé 坠 zhuì 为 wèi 谁 shuí 招 zhāo 。 。 玉 yù 人 rén 吹 chuī 洞 dòng 箫 xiāo 。 。
阮郎归 · 赋鼎湖飞水岩,和彊师纵舟楞伽峡韵。清代。杨玉衔。珠玑颗颗出层坳。和烟和雾消。散花仙壁插云高。花光皆白豪。 源滚滚,气飘飘。岩根涛怒号。尘寰谪坠为谁招。玉人吹洞箫。