清 qīng 平 píng 乐 lè · · 春 chūn 别 bié - - 杨 yáng 圻 qí
最 zuì 无 wú 凭 píng 据 jù , , 相 xiāng 忆 yì 销 xiāo 魂 hún 处 chù 。 。 青 qīng 琐 suǒ 裁 cái 衣 yī 深 shēn 夜 yè 语 yǔ , , 一 yī 树 shù 梨 lí 花 huā 疏 shū 雨 yǔ 。 。
天 tiān 涯 yá 芳 fāng 草 cǎo 初 chū 酣 hān , , 客 kè 中 zhōng 送 sòng 客 kè 何 hé 堪 kān 。 。 帘 lián 外 wài 一 yì 天 tiān 春 chūn 水 shuǐ , , 杜 dù 鹃 juān 声 shēng 里 lǐ 江 jiāng 南 nán 。 。
清平乐 · 春别。清代。杨圻。最无凭据,相忆销魂处。青琐裁衣深夜语,一树梨花疏雨。 天涯芳草初酣,客中送客何堪。帘外一天春水,杜鹃声里江南。