采 cǎi 桑 sāng 子 zǐ 晚 wǎn 秋 qiū 同 tóng 程 chéng 松 sōng 门 mén 泛 fàn 舟 zhōu 红 hóng 桥 qiáo 登 dēng 平 píng 山 shān 堂 táng - - 厉 lì 鹗 è
重 chóng 阳 yáng 过 guò 也 yě 成 chéng 虚 xū 负 fù , , 赖 lài 有 yǒu 诗 shī 仙 xiān 。 。
肯 kěn 作 zuò 延 yán 缘 yuán , , 人 rén 与 yǔ 黄 huáng 花 huā 共 gòng 一 yī 船 chuán 。 。
沿 yán 堤 dī 转 zhuǎn 尽 jǐn 垂 chuí 杨 yáng 路 lù , , 水 shuǐ 影 yǐng 桥 qiáo 边 biān 。 。
山 shān 影 yǐng 樽 zūn 前 qián , , 画 huà 出 chū 伤 shāng 秋 qiū 雨 yǔ 后 hòu 天 tiān 。 。
采桑子 晚秋同程松门泛舟红桥登平山堂。清代。厉鹗。重阳过也成虚负,赖有诗仙。 肯作延缘,人与黄花共一船。 沿堤转尽垂杨路,水影桥边。 山影樽前,画出伤秋雨后天。