忆 yì 秦 qín 娥 é 其 qí 七 qī ( ( 1 nián 9 0 9 年 ) ) - - 甯 níng 调 diào 元 yuán
伤 shāng 离 lí 别 bié 。 。
塞 sāi 鸿 hóng 不 bù 度 dù 音 yīn 书 shū 绝 jué 。 。
音 yīn 书 shū 绝 jué 。 。
一 yī 腔 qiāng 心 xīn 事 shì , , 凭 píng 谁 shuí 将 jiāng 说 shuō 。 。
晨 chén 鸡 jī 处 chǔ 处 chù 都 dōu 啼 tí 彻 chè 。 。
疏 shū 星 xīng 未 wèi 落 luò 东 dōng 方 fāng 白 bái 。 。
东 dōng 方 fāng 白 bái 。 。
微 wēi 风 fēng 吹 chuī 起 qǐ , , 闲 xián 愁 chóu 叠 dié 叠 dié 。 。
忆秦娥 其七 (1909年)。清代。甯调元。伤离别。 塞鸿不度音书绝。 音书绝。 一腔心事,凭谁将说。 晨鸡处处都啼彻。 疏星未落东方白。 东方白。 微风吹起,闲愁叠叠。