秋 qiū 夜 yè 听 tīng 业 yè 上 shàng 人 rén 弹 tán 琴 qín - - 齐 qí 己 jǐ
万 wàn 物 wù 都 dōu 寂 jì 寂 jì , , 堪 kān 闻 wén 弹 dàn 正 zhèng 声 shēng 。 。
人 rén 心 xīn 尽 jǐn 如 rú 此 cǐ , , 天 tiān 下 xià 自 zì 和 hé 平 píng 。 。
湘 xiāng 水 shuǐ 泻 xiè 秋 qiū 碧 bì , , 古 gǔ 风 fēng 吹 chuī 太 tài 清 qīng 。 。
往 wǎng 年 nián 庐 lú 岳 yuè 奏 zòu , , 今 jīn 夕 xī 更 gèng 分 fēn 明 míng 。 。
秋夜听业上人弹琴。唐代。齐己。万物都寂寂,堪闻弹正声。 人心尽如此,天下自和平。 湘水泻秋碧,古风吹太清。 往年庐岳奏,今夕更分明。