寄 jì 清 qīng 溪 xī 道 dào 友 yǒu - - 齐 qí 己 jǐ
山 shān 门 mén 摇 yáo 落 luò 空 kōng , , 霜 shuāng 霰 sǎn 满 mǎn 杉 shān 松 sōng 。 。
明 míng 月 yuè 行 xíng 禅 chán 处 chù , , 青 qīng 苔 tái 绕 rào 石 shí 重 zhòng 。 。
泉 quán 声 shēng 喧 xuān 万 wàn 壑 hè , , 钟 zhōng 韵 yùn 遍 biàn 千 qiān 峰 fēng 。 。
终 zhōng 去 qù 焚 fén 香 xiāng 老 lǎo , , 同 tóng 师 shī 大 dà 士 shì 踪 zōng 。 。
寄清溪道友。唐代。齐己。山门摇落空,霜霰满杉松。 明月行禅处,青苔绕石重。 泉声喧万壑,钟韵遍千峰。 终去焚香老,同师大士踪。