剃 tì 发 fà - - 齐 qí 己 jǐ
金 jīn 刀 dāo 闪 shǎn 冷 lěng 光 guāng , , 一 yī 剃 tì 一 yī 清 qīng 凉 liáng 。 。
未 wèi 免 miǎn 随 suí 朝 zhāo 夕 xī , , 依 yī 前 qián 长 zhǎng 雪 xuě 霜 shuāng 。 。
夏 xià 林 lín 欹 yī 石 shí 腻 nì , , 春 chūn 涧 jiàn 水 shuǐ 泉 quán 香 xiāng 。 。
向 xiàng 老 lǎo 凋 diāo 疏 shū 尽 jǐn , , 寒 hán 天 tiān 不 bù 出 chū 房 fáng 。 。
剃发。唐代。齐己。金刀闪冷光,一剃一清凉。 未免随朝夕,依前长雪霜。 夏林欹石腻,春涧水泉香。 向老凋疏尽,寒天不出房。