鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 春 chūn 日 rì 偶 ǒu 成 chéng - - 邓 dèng 繁 fán 桢 zhēn
深 shēn 院 yuàn 莺 yīng 啼 tí 春 chūn 昼 zhòu 悄 qiāo 。 。 半 bàn 生 shēng 心 xīn 事 shì 伤 shāng 怀 huái 抱 bào 。 。 年 nián 年 nián 芳 fāng 树 shù 又 yòu 舒 shū 荣 róng , , 何 hé 事 shì 韶 sháo 华 huá 空 kōng 自 zì 老 lǎo 。 。
重 zhòng 帘 lián 外 wài , , 游 yóu 蜂 fēng 绕 rào 。 。 落 luò 花 huā 满 mǎn 地 dì 无 wú 人 rén 扫 sǎo 。 。 残 cán 红 hóng 片 piàn 片 piàn 逐 zhú 东 dōng 风 fēng , , 愁 chóu 里 lǐ 哪 nǎ 知 zhī 春 chūn 色 sè 好 hǎo 。 。
鹧鸪天 · 春日偶成。清代。邓繁桢。深院莺啼春昼悄。半生心事伤怀抱。年年芳树又舒荣,何事韶华空自老。 重帘外,游蜂绕。落花满地无人扫。残红片片逐东风,愁里哪知春色好。