秋 qiū 空 kōng - - 齐 qí 己 jǐ
已 yǐ 觉 jué 秋 qiū 空 kōng 极 jí , , 更 gèng 堪 kān 寥 liáo 泬 jué 青 qīng 。 。
只 zhǐ 应 yīng 容 róng 好 hǎo 月 yuè , , 争 zhēng 合 hé 有 yǒu 妖 yāo 星 xīng 。 。
耿 gěng 耿 gěng 高 gāo 河 hé 截 jié , , 翛 xiāo 翛 xiāo 一 yī 雁 yàn 经 jīng 。 。
曾 céng 于 yú 洞 dòng 庭 tíng 宿 sù , , 上 shàng 下 xià 彻 chè 心 xīn 灵 líng 。 。
秋空。唐代。齐己。已觉秋空极,更堪寥泬青。 只应容好月,争合有妖星。 耿耿高河截,翛翛一雁经。 曾于洞庭宿,上下彻心灵。