重 chóng 叠 dié 金 jīn 美 měi 人 rén 晓 xiǎo 妆 zhuāng - - 钟 zhōng 蕴 yùn
雨 yǔ 声 shēng 一 yī 夜 yè 黏 nián 花 huā 足 zú 。 。 柔 róu 枝 zhī 低 dī 压 yā 阑 lán 干 gān 曲 qū 。 。 晓 xiǎo 起 qǐ 薄 báo 罗 luó 裳 shang 。 。 微 wēi 微 wēi 指 zhǐ 甲 jia 凉 liáng 。 。
镜 jìng 中 zhōng 憔 qiáo 悴 cuì 后 hòu 。 。 妆 zhuāng 点 diǎn 偏 piān 益 yì 瘦 shòu 。 。 瘦 shòu 到 dào 不 bù 堪 kān 时 shí 。 。 犹 yóu 然 rán 去 qù 画 huà 眉 méi 。 。
重叠金美人晓妆。清代。钟蕴。雨声一夜黏花足。柔枝低压阑干曲。晓起薄罗裳。微微指甲凉。 镜中憔悴后。妆点偏益瘦。瘦到不堪时。犹然去画眉。