湘 xiāng 中 zhōng 春 chūn 兴 xīng - - 齐 qí 己 jǐ
雨 yǔ 歇 xiē 江 jiāng 明 míng 苑 yuàn 树 shù 乾 gān , , 物 wù 妍 yán 时 shí 泰 tài 恣 zì 游 yóu 盘 pán 。 。
更 gèng 无 wú 轻 qīng 翠 cuì 胜 shèng 杨 yáng 柳 liǔ , , 尽 jǐn 觉 jué 浓 nóng 华 huá 在 zài 牡 mǔ 丹 dān 。 。
终 zhōng 日 rì 去 qù 还 hái 抛 pāo 寂 jì 寞 mò , , 绕 rào 池 chí 回 huí 却 què 凭 píng 栏 lán 干 gàn 。 。
红 hóng 芳 fāng 片 piàn 片 piàn 由 yóu 青 qīng 帝 dì , , 忍 rěn 向 xiàng 西 xī 园 yuán 看 kàn 落 luò 残 cán 。 。
湘中春兴。唐代。齐己。雨歇江明苑树乾,物妍时泰恣游盘。 更无轻翠胜杨柳,尽觉浓华在牡丹。 终日去还抛寂寞,绕池回却凭栏干。 红芳片片由青帝,忍向西园看落残。