玉 yù 楼 lóu 春 chūn 其 qí 七 qī - - 石 shí 孝 xiào 友 yǒu
一 yī 阳 yáng 不 bù 受 shòu 群 qún 阴 yīn 壅 yōng 。 。
残 cán 历 lì 行 háng 间 jiān 冬 dōng 破 pò 仲 zhòng 。 。
云 yún 低 dī 吹 chuī 白 bái 腊 là 寒 hán 浓 nóng , , 梅 méi 小 xiǎo 绽 zhàn 红 hóng 春 chūn 意 yì 重 zhòng 。 。
湖 hú 山 shān 千 qiān 里 lǐ 勤 qín 飞 fēi 控 kòng 。 。
淑 shū 气 qì 冲 chōng 融 róng 披 pī 水 shuǐ 冻 dòng 。 。
笑 xiào 携 xié 雨 yǔ 露 lù 洒 sǎ 民 mín 心 xīn , , 暗 àn 聚 jù 精 jīng 神 shén 交 jiāo 帝 dì 梦 mèng 。 。
玉楼春 其七。宋代。石孝友。一阳不受群阴壅。 残历行间冬破仲。 云低吹白腊寒浓,梅小绽红春意重。 湖山千里勤飞控。 淑气冲融披水冻。 笑携雨露洒民心,暗聚精神交帝梦。