小 xiǎo 重 chóng 山 shān · · 惜 xī 别 bié - - 何 hé 大 dà 圭 guī
绿 lǜ 树 shù 莺 yīng 啼 tí 春 chūn 正 zhèng 浓 nóng 。 。 钗 chāi 头 tóu 青 qīng 杏 xìng 小 xiǎo , , 绿 lǜ 成 chéng 丛 cóng 。 。 玉 yù 船 chuán 风 fēng 动 dòng 酒 jiǔ 鳞 lín 红 hóng 。 。 歌 gē 声 shēng 咽 yàn , , 相 xiāng 见 jiàn 几 jǐ 时 shí 重 zhòng 。 。
车 chē 马 mǎ 去 qù 匆 cōng 匆 cōng 。 。 路 lù 随 suí 芳 fāng 草 cǎo 远 yuǎn , , 恨 hèn 无 wú 穷 qióng 。 。 相 xiāng 思 sī 只 zhī 在 zài 梦 mèng 魂 hún 中 zhōng 。 。 今 jīn 宵 xiāo 月 yuè , , 偏 piān 照 zhào 小 xiǎo 楼 lóu 东 dōng 。 。
小重山 · 惜别。宋代。何大圭。绿树莺啼春正浓。钗头青杏小,绿成丛。玉船风动酒鳞红。歌声咽,相见几时重。 车马去匆匆。路随芳草远,恨无穷。相思只在梦魂中。今宵月,偏照小楼东。