寄 jì 蜀 shǔ 国 guó 广 guǎng 济 jì 大 dà 师 shī - - 齐 qí 己 jǐ
冰 bīng 压 yā 霜 shuāng 坛 tán 律 lǜ 格 gé 清 qīng , , 三 sān 千 qiān 传 chuán 授 shòu 尽 jǐn 门 mén 生 shēng 。 。
禅 chán 心 xīn 尽 jǐn 入 rù 空 kōng 无 wú 迹 jī , , 诗 shī 句 jù 闲 xián 搜 sōu 寂 jì 有 yǒu 声 shēng 。 。
满 mǎn 国 guó 繁 fán 华 huá 徒 tú 自 zì 乐 lè , , 两 liǎng 朝 cháo 更 gēng 变 biàn 未 wèi 曾 zēng 惊 jīng 。 。
终 zhōng 思 sī 相 xiāng 约 yuē 岷 mín 峨 é 去 qù , , 不 bù 得 dé 携 xié 筇 qióng 一 yí 路 lù 行 xíng 。 。
寄蜀国广济大师。唐代。齐己。冰压霜坛律格清,三千传授尽门生。 禅心尽入空无迹,诗句闲搜寂有声。 满国繁华徒自乐,两朝更变未曾惊。 终思相约岷峨去,不得携筇一路行。