一 yī 剪 jiǎn 梅 méi · · 其 qí 二 èr - - 李 lǐ 石 shí
百 bǎi 濯 zhuó 香 xiāng 残 cán 恨 hèn 未 wèi 消 xiāo 。 。 万 wàn 绪 xù 千 qiān 丝 sī , , 莲 lián 藕 ǒu 芭 bā 蕉 jiāo 。 。 临 lín 岐 qí 犹 yóu 自 zì 说 shuō 前 qián 时 shí , , 轻 qīng 剪 jiǎn 乌 wū 云 yún 解 jiě 翠 cuì 翘 qiào 。 。
雨 yǔ 意 yì 重 chóng 来 lái 风 fēng 已 yǐ 飘 piāo 。 。 南 nán 陌 mò 行 xíng 人 rén 折 zhé 柳 liǔ 条 tiáo 。 。 此 cǐ 间 jiān 无 wú 计 jì 可 kě 留 liú 连 lián , , 枕 zhěn 上 shàng 今 jīn 宵 xiāo 。 。 马 mǎ 上 shàng 明 míng 朝 cháo 。 。
一剪梅 · 其二。宋代。李石。百濯香残恨未消。万绪千丝,莲藕芭蕉。临岐犹自说前时,轻剪乌云解翠翘。 雨意重来风已飘。南陌行人折柳条。此间无计可留连,枕上今宵。马上明朝。