浣 huàn 溪 xī 沙 shā · · 其 qí 二 èr 次 cì 韵 yùn 王 wáng 子 zǐ 弁 biàn 红 hóng 梅 méi - - 侯 hóu 寘 zhì
倚 yǐ 醉 zuì 怀 huái 春 chūn 翠 cuì 黛 dài 长 zhǎng 。 。 肉 ròu 红 hóng 衫 shān 子 zǐ 半 bàn 窥 kuī 墙 qiáng 。 。 兰 lán 汤 tāng 浴 yù 困 kùn 嫩 nèn 匀 yún 妆 zhuāng 。 。
应 yīng 为 wèi 长 cháng 年 nián 餐 cān 绛 jiàng 雪 xuě , , 故 gù 教 jiào 丹 dān 颊 jiá 耐 nài 清 qīng 霜 shuāng 。 。 弄 nòng 晴 qíng 飞 fēi 馥 fù 笑 xiào 冯 féng 唐 táng 。 。
浣溪沙 · 其二次韵王子弁红梅。宋代。侯寘。倚醉怀春翠黛长。肉红衫子半窥墙。兰汤浴困嫩匀妆。 应为长年餐绛雪,故教丹颊耐清霜。弄晴飞馥笑冯唐。