鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 其 qí 一 yī 咏 yǒng 枨 chéng - - 曹 cáo 勋 xūn
枫 fēng 落 luò 吴 wú 江 jiāng 肃 sù 晓 xiǎo 霜 shuāng 。 。 洞 dòng 庭 tíng 波 bō 静 jìng 耿 gěng 云 yún 光 guāng 。 。 芳 fāng 苞 bāo 照 zhào 眼 yǎn 黄 huáng 金 jīn 嫩 nèn , , 纤 xiān 指 zhǐ 开 kāi 新 xīn 白 bái 玉 yù 香 xiāng 。 。
盐 yán 胜 shèng 雪 xuě , , 喜 xǐ 初 chū 尝 cháng 。 。 微 wēi 酸 suān 历 lì 齿 chǐ 助 zhù 新 xīn 妆 zhuāng 。 。 直 zhí 须 xū 满 mǎn 劝 quàn 三 sān 山 shān 酒 jiǔ , , 更 gèng 喜 xǐ 持 chí 杯 bēi 云 yún 水 shuǐ 乡 xiāng 。 。
鹧鸪天 · 其一咏枨。宋代。曹勋。枫落吴江肃晓霜。洞庭波静耿云光。芳苞照眼黄金嫩,纤指开新白玉香。 盐胜雪,喜初尝。微酸历齿助新妆。直须满劝三山酒,更喜持杯云水乡。