柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng · · 咏 yǒng 海 hǎi 棠 táng - - 曾 céng 觌 dí
雨 yǔ 过 guò 风 fēng 微 wēi 。 。 温 wēn 泉 quán 浴 yù 倦 juàn , , 妃 fēi 子 zǐ 妆 zhuāng 迟 chí 。 。 翠 cuì 袖 xiù 牵 qiān 云 yún , , 朱 zhū 唇 chún 得 dé 酒 jiǔ , , 脸 liǎn 晕 yūn 胭 yān 脂 zhī 。 。
年 nián 年 nián 海 hǎi 燕 yàn 新 xīn 归 guī 。 。 怎 zěn 奈 nài 向 xiàng 、 huáng 黄 hūn 昏 nèn 恁 shí 时 yǐ 。 。 倚 biàn 遍 qióng 琼 gàn 干 shāo , , 烧 cán 残 yín 银 zhú 烛 huā , , 花 yòu 又 zhēng 争 zhī 知 。 。
柳梢青 · 咏海棠。宋代。曾觌。雨过风微。温泉浴倦,妃子妆迟。翠袖牵云,朱唇得酒,脸晕胭脂。 年年海燕新归。怎奈向、黄昏恁时。倚遍琼干,烧残银烛,花又争知。