玉 yù 楼 lóu 春 chūn 雪 xuě 中 zhōng 拥 yōng 炉 lú 闻 wén 琵 pí 琶 pá 作 zuò - - 葛 gé 立 lì 方 fāng
青 qīng 女 nǚ 飞 fēi 花 huā 浓 nóng 剪 jiǎn 水 shuǐ 。 。
寒 hán 气 qì 霏 fēi 微 wēi 度 dù 窗 chuāng 纸 zhǐ 。 。
人 rén 间 jiān 那 nà 得 de 骨 gǔ 为 wèi 帘 lián , , 炉 lú 有 yǒu 麒 qí 麟 lín 尊 zūn 有 yǒu 蚁 yǐ 。 。
笙 shēng 簧 huáng 冻 dòng 涩 sè 闲 xián 纤 xiān 指 zhǐ 。 。
香 xiāng 雾 wù 暖 nuǎn 熏 xūn 罗 luó 帐 zhàng 底 dǐ 。 。
却 què 教 jiào 试 shì 作 zuò 忽 hū 雷 léi 声 shēng , , 往 wǎng 往 wǎng 惊 jīng 开 kāi 桃 táo 与 yǔ 李 lǐ 。 。
玉楼春 雪中拥炉闻琵琶作。宋代。葛立方。青女飞花浓剪水。 寒气霏微度窗纸。 人间那得骨为帘,炉有麒麟尊有蚁。 笙簧冻涩闲纤指。 香雾暖熏罗帐底。 却教试作忽雷声,往往惊开桃与李。