庙 miào 庭 tíng 偃 yǎn 松 sōng 诗 shī - - 刘 liú 禹 yǔ 锡 xī
势 shì 轧 yà 枝 zhī 偏 piān 根 gēn 已 yǐ 危 wēi , , 高 gāo 情 qíng 一 yī 见 jiàn 与 yǔ 扶 fú 持 chí 。 。
忽 hū 从 cóng 憔 qiáo 悴 cuì 有 yǒu 生 shēng 意 yì , , 却 què 为 wèi 离 lí 披 pī 无 wú 俗 sú 姿 zī 。 。
影 yǐng 入 rù 岩 yán 廊 láng 行 xíng 乐 lè 处 chù , , 韵 yùn 含 hán 天 tiān 籁 lài 宿 sù 斋 zhāi 时 shí 。 。
谢 xiè 公 gōng 莫 mò 道 dào 东 dōng 山 shān 去 qù , , 待 dài 取 qǔ 阴 yīn 成 chéng 满 mǎn 凤 fèng 池 chí 。 。
庙庭偃松诗。唐代。刘禹锡。势轧枝偏根已危,高情一见与扶持。 忽从憔悴有生意,却为离披无俗姿。 影入岩廊行乐处,韵含天籁宿斋时。 谢公莫道东山去,待取阴成满凤池。