酒 jiǔ 泉 quán 子 zi · · 其 qí 一 yī 唐 táng 德 dé 兴 xīng 为 wèi 海 hǎi 棠 táng 赋 fù - - 管 guǎn 鉴 jiàn
春 chūn 色 sè 十 shí 分 fēn 。 。 付 fù 与 yǔ 海 hǎi 棠 táng 枝 zhī 上 shàng 满 mǎn 。 。 清 qīng 尊 zūn 我 wǒ 亦 yì 十 shí 分 fēn 倾 qīng 。 。 未 wèi 忘 wàng 情 qíng 。 。
阳 yáng 春 chūn 一 yī 曲 qǔ 唤 huàn 愁 chóu 醒 xǐng 。 。 可 kě 惜 xī 无 wú 人 rén 歌 gē 此 cǐ 曲 qū , , 须 xū 君 jūn 别 bié 院 yuàn 恼 nǎo 春 chūn 酲 chéng 。 。 绕 rǎo 梁 liáng 声 shēng 。 。
酒泉子 · 其一唐德兴为海棠赋。宋代。管鉴。春色十分。付与海棠枝上满。清尊我亦十分倾。未忘情。 阳春一曲唤愁醒。可惜无人歌此曲,须君别院恼春酲。绕梁声。