浣 huàn 溪 xī 沙 shā · · 其 qí 二 èr 春 chūn 暮 mù - - 赵 zhào 长 zhǎng 卿 qīng
柳 liǔ 老 lǎo 抛 pāo 绵 mián 春 chūn 已 yǐ 深 shēn 。 。 夹 jiá 衣 yī 初 chū 试 shì 晓 xiǎo 寒 hán 轻 qīng 。 。 别 bié 离 lí 无 wú 奈 nài 此 cǐ 时 shí 情 qíng 。 。
先 xiān 自 zì 愁 chóu 怀 huái 容 róng 易 yì 感 gǎn , , 不 bù 堪 kān 闻 wén 底 dǐ 子 zǐ 规 guī 声 shēng 。 。 西 xī 楼 lóu 料 liào 得 de 数 shù 回 huí 程 chéng 。 。
浣溪沙 · 其二春暮。宋代。赵长卿。柳老抛绵春已深。夹衣初试晓寒轻。别离无奈此时情。 先自愁怀容易感,不堪闻底子规声。西楼料得数回程。