浣 huàn 溪 xī 沙 shā · · 其 qí 一 yī 春 chūn 深 shēn - - 赵 zhào 长 zhǎng 卿 qīng
寒 hán 食 shí 风 fēng 霜 shuāng 最 zuì 可 kě 人 rén 。 。 梨 lí 花 huā 榆 yú 火 huǒ 一 yī 时 shí 新 xīn 。 。 心 xīn 头 tóu 眼 yǎn 底 dǐ 总 zǒng 宜 yí 春 chūn 。 。
薄 bó 暮 mù 归 guī 吟 yín 芳 fāng 草 cǎo 路 lù , , 落 luò 红 hóng 深 shēn 处 chù 鹧 zhè 鸪 gū 声 shēng 。 。 东 dōng 风 fēng 疏 shū 雨 yǔ 唤 huàn 愁 chóu 生 shēng 。 。
浣溪沙 · 其一春深。宋代。赵长卿。寒食风霜最可人。梨花榆火一时新。心头眼底总宜春。 薄暮归吟芳草路,落红深处鹧鸪声。东风疏雨唤愁生。