画 huà 堂 táng 春 chūn · · 其 qí 二 èr · · 赏 shǎng 海 hǎi 棠 táng - - 赵 zhào 长 zhǎng 卿 qīng
夜 yè 来 lái 暖 nuǎn 趁 chèn 海 hǎi 棠 táng 时 shí 。 。 脸 liǎn 边 biān 匀 yún 透 tòu 胭 yān 脂 zhī 。 。 乱 luàn 红 hóng 娇 jiāo 影 yǐng 困 kùn 垂 chuí 垂 chuí 。 。 睡 shuì 损 sǔn 杨 yáng 妃 fēi 。 。
多 duō 少 shǎo 肉 ròu 温 wēn 香 xiāng 润 rùn , , 朱 zhū 唇 chún 绿 lǜ 鬓 bìn 相 xiāng 偎 wēi 。 。 晚 wǎn 风 fēng 何 hé 苦 kǔ 过 guò 台 tái 西 xī 。 。 断 duàn 送 sòng 春 chūn 归 guī 。 。
画堂春 · 其二 · 赏海棠。宋代。赵长卿。夜来暖趁海棠时。脸边匀透胭脂。乱红娇影困垂垂。睡损杨妃。 多少肉温香润,朱唇绿鬓相偎。晚风何苦过台西。断送春归。