阮 ruǎn 郎 láng 归 guī · · 送 sòng 别 bié 有 yǒu 感 gǎn , , 因 yīn 咏 yǒng 莺 yīng 作 zuò - - 赵 zhào 长 zhǎng 卿 qīng
东 dōng 城 chéng 沙 shā 软 ruǎn 马 mǎ 蹄 tí 轻 qīng 。 。 清 qīng 和 hé 雨 yǔ 乍 zhà 晴 qíng 。 。 柳 liǔ 阴 yīn 曲 qū 径 jìng 泣 qì 流 liú 莺 yīng 。 。 凄 qī 凉 liáng 不 bù 忍 rěn 听 tīng 。 。
休 xiū 苦 kǔ 怨 yuàn , , 莫 mò 悲 bēi 鸣 míng 。 。 何 hé 须 xū 雨 yǔ 泪 lèi 倾 qīng 。 。 但 dàn 将 jiāng 巧 qiǎo 语 yǔ 写 xiě 心 xīn 诚 chéng 。 。 东 dōng 君 jūn 肯 kěn 薄 bó 情 qíng 。 。
阮郎归 · 送别有感,因咏莺作。宋代。赵长卿。东城沙软马蹄轻。清和雨乍晴。柳阴曲径泣流莺。凄凉不忍听。 休苦怨,莫悲鸣。何须雨泪倾。但将巧语写心诚。东君肯薄情。