瑞 ruì 鹧 zhè 鸪 gū · · 其 qí 一 yī 遣 qiǎn 情 qíng - - 赵 zhào 长 zhǎng 卿 qīng
宝 bǎo 奁 lián 常 cháng 见 jiàn 晓 xiǎo 妆 zhuāng 时 shí 。 。 面 miàn 药 yào 香 xiāng 融 róng 傅 fù 口 kǒu 脂 zhī 。 。 扰 rǎo 扰 rǎo 亲 qīn 曾 céng 撩 liāo 绿 lǜ 鬓 bìn , , 纤 xiān 纤 xiān 巧 qiǎo 与 yǔ 画 huà 新 xīn 眉 méi 。 。
浓 nóng 欢 huān 已 yǐ 散 sàn 西 xī 风 fēng 远 yuǎn , , 忆 yì 泪 lèi 无 wú 多 duō 为 wèi 你 nǐ 垂 chuí 。 。 各 gè 自 zì 从 cóng 今 jīn 好 hǎo 消 xiāo 遣 qiǎn , , 莫 mò 将 jiāng 红 hóng 叶 yè 浪 làng 题 tí 诗 shī 。 。
瑞鹧鸪 · 其一遣情。宋代。赵长卿。宝奁常见晓妆时。面药香融傅口脂。扰扰亲曾撩绿鬓,纤纤巧与画新眉。 浓欢已散西风远,忆泪无多为你垂。各自从今好消遣,莫将红叶浪题诗。