临 lín 江 jiāng 仙 xiān · · 杨 yáng 柳 liǔ - - 赵 zhào 长 zhǎng 卿 qīng
十 shí 里 lǐ 春 chūn 风 fēng 杨 yáng 柳 liǔ 路 lù , , 年 nián 年 nián 带 dài 雨 yǔ 披 pī 云 yún 。 。 柔 róu 条 tiáo 万 wàn 缕 lǚ 不 bù 胜 shèng 情 qíng 。 。 还 hái 将 jiāng 无 wú 意 yì 眼 yǎn , , 识 shí 遍 biàn 有 yǒu 心 xīn 人 rén 。 。
饿 è 损 sǔn 宫 gōng 腰 yāo 终 zhōng 不 bù 似 shì , , 效 xiào 颦 pín 总 zǒng 是 shì 难 nán 成 chéng 。 。 只 zhǐ 愁 chóu 秋 qiū 色 sè 入 rù 高 gāo 林 lín 。 。 残 cán 蝉 chán 和 hé 落 luò 叶 yè , , 此 cǐ 际 jì 不 bù 堪 kān 论 lùn 。 。
临江仙 · 杨柳。宋代。赵长卿。十里春风杨柳路,年年带雨披云。柔条万缕不胜情。还将无意眼,识遍有心人。 饿损宫腰终不似,效颦总是难成。只愁秋色入高林。残蝉和落叶,此际不堪论。