鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 次 cì 韵 yùn 昌 chāng 甫 fǔ - - 韩 hán 淲 biāo
老 lǎo 去 qù 情 qíng 怀 huái 酒 jiǔ 味 wèi 中 zhōng 。 。 水 shuǐ 边 biān 林 lín 下 xià 古 gǔ 人 rén 风 fēng 。 。 岁 suì 云 yún 暮 mù 矣 yǐ 江 jiāng 空 kōng 晚 wǎn , , 谁 shuí 识 shí 儋 dān 州 zhōu 秃 tū 鬓 bìn 翁 wēng 。 。
人 rén 易 yì 远 yuǎn , , 语 yǔ 难 nán 工 gōng 。 。 春 chūn 时 shí 犹 yóu 记 jì 一 yī 尊 zūn 同 tóng 。 。 苦 kǔ 心 xīn 未 wèi 免 miǎn 皆 jiē 如 rú 此 cǐ , , 只 zhǐ 合 hé 挥 huī 弦 xián 目 mù 送 sòng 鸿 hóng 。 。
鹧鸪天 · 次韵昌甫。宋代。韩淲。老去情怀酒味中。水边林下古人风。岁云暮矣江空晚,谁识儋州秃鬓翁。 人易远,语难工。春时犹记一尊同。苦心未免皆如此,只合挥弦目送鸿。