更 gēng 漏 lòu 子 zi 冬 dōng 日 rì - - 毛 máo 莹 yíng
声 shēng 声 shēng 干 gàn , , 溪 xī 流 liú 涩 sè 。 。
妆 zhuāng 点 diǎn 晓 xiǎo 来 lái 寒 hán 色 sè 。 。
窗 chuāng 未 wèi 启 qǐ , , 梦 mèng 初 chū 残 cán 。 。
日 rì 高 gāo 三 sān 两 liǎng 竿 gān 。 。
七 qī 分 fēn 懒 lǎn , , 三 sān 分 fēn 病 bìng 。 。
何 hé 处 chǔ 将 jiāng 身 shēn 安 ān 顿 dùn 。 。
禅 chán 榻 tà 稳 wěn 。 。
衲 nà 衣 yī 温 wēn 。 。
拥 yōng 炉 lú 朝 cháo 复 fù 昏 hūn 。 。
更漏子 冬日。明代。毛莹。声声干,溪流涩。 妆点晓来寒色。 窗未启,梦初残。 日高三两竿。 七分懒,三分病。 何处将身安顿。 禅榻稳。 衲衣温。 拥炉朝复昏。