生 shēng 查 zhā 子 zǐ 其 qí 一 yī 老 lǎo 叹 tàn , , 用 yòng 晏 yàn 小 xiǎo 山 shān 韵 yùn ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 王 wáng 庭 tíng
尝 cháng 吟 yín 愁 chóu 叹 tàn 多 duō , , 遂 suì 觉 jué 欢 huān 歌 gē 少 shǎo 。 。
何 hé 事 shì 最 zuì 伤 shāng 怀 huái , , 只 zhǐ 为 wéi 人 rén 当 dāng 老 lǎo 。 。
白 bái 发 fà 便 biàn 蒙 méng 头 tóu , , 莫 mò 向 xiàng 朱 zhū 颜 yán 道 dào 。 。
请 qǐng 看 kàn 落 luò 残 cán 花 huā , , 曾 céng 占 zhàn 春 chūn 风 fēng 好 hǎo 。 。
生查子 其一 老叹,用晏小山韵(壬午)。明代。王庭。尝吟愁叹多,遂觉欢歌少。 何事最伤怀,只为人当老。 白发便蒙头,莫向朱颜道。 请看落残花,曾占春风好。