海 hǎi 棠 táng 春 chūn 雨 yǔ 怀 huái ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 王 wáng 庭 tíng
三 sān 旬 xún 春 chūn 雨 yǔ 消 xiāo 春 chūn 去 qù 。 。
不 bù 耐 nài 得 dé 、 rì 日 zhōng 中 cháng 长 shuì 睡 。 。
强 qiáng 起 qǐ 倚 yǐ 楼 lóu 时 shí , , 只 zhǐ 向 xiàng 东 dōng 风 fēng 语 yǔ 。 。
万 wàn 端 duān 心 xīn 事 shì 。 。
十 shí 分 fēn 才 cái 思 sī 。 。
写 xiě 尽 jǐn 愁 chóu 吟 yín 怨 yuàn 字 zì 。 。
无 wú 处 chǔ 可 kě 为 wéi 情 qíng , , 恨 hèn 在 zài 无 wú 情 qíng 处 chù 。 。
海棠春 雨怀(壬午)。明代。王庭。三旬春雨消春去。 不耐得、日中长睡。 强起倚楼时,只向东风语。 万端心事。 十分才思。 写尽愁吟怨字。 无处可为情,恨在无情处。