极 jí 相 xiāng 思 sī 雨 yǔ 叹 tàn ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 王 wáng 庭 tíng
须 xū 臾 yú 几 jǐ 度 dù 惊 jīng 眠 mián 。 。
檐 yán 下 xià 百 bǎi 重 zhòng 泉 quán 。 。
危 wēi 楼 lóu 百 bǎi 尺 chǐ , , 虚 xū 窗 chuāng 四 sì 面 miàn , , 震 zhèn 荡 dàng 如 rú 船 chuán 。 。
痛 tòng 此 cǐ 灾 zāi 荒 huāng 频 pín 见 jiàn 后 hòu , , 天 tiān 应 yìng 念 niàn 、 xīn 新 zhǒng 种 hé 禾 tián 田 。 。
孤 gū 根 gēn 易 yì 拨 bō , , 重 zhòng 堤 dī 难 nán 护 hù , , 又 yòu 怕 pà 无 wú 年 nián 。 。
极相思 雨叹(壬午)。明代。王庭。须臾几度惊眠。 檐下百重泉。 危楼百尺,虚窗四面,震荡如船。 痛此灾荒频见后,天应念、新种禾田。 孤根易拨,重堤难护,又怕无年。