青 qīng 门 mén 引 yǐn 探 tàn 雨 yǔ ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 王 wáng 庭 tíng
一 yī 夜 yè 凄 qī 凄 qī 雨 yǔ 。 。
朝 cháo 起 qǐ 看 kàn 来 lái 晴 qíng 未 wèi 。 。
亭 tíng 台 tái 寂 jì 寞 mò 柳 liǔ 初 chū 低 dī , , 残 cán 花 huā 处 chǔ 处 chù , , 恰 qià 感 gǎn 离 lí 人 rén 意 yì 。 。
金 jīn 衣 yī 缕 lǚ 湿 shī 啼 tí 芳 fāng 树 shù 。 。
稍 shāo 稍 shāo 惊 jīng 飞 fēi 去 qù 。 。
池 chí 头 tóu 乍 zhà 涨 zhǎng 春 chūn 水 shuǐ , , 浅 qiǎn 深 shēn 照 zhào 见 jiàn 花 huā 开 kāi 处 chù 。 。
青门引 探雨(壬午)。明代。王庭。一夜凄凄雨。 朝起看来晴未。 亭台寂寞柳初低,残花处处,恰感离人意。 金衣缕湿啼芳树。 稍稍惊飞去。 池头乍涨春水,浅深照见花开处。