题 tí 书 shū 斋 zhāi - - 刘 liú 沧 cāng
一 yī 日 rì 不 bù 曾 céng 离 lí 此 cǐ 处 chù , , 风 fēng 吹 chuī 疏 shū 牖 yǒu 夕 xī 云 yún 晴 qíng 。 。
气 qì 凌 líng 霜 shuāng 色 sè 剑 jiàn 光 guāng 动 dòng , , 吟 yín 对 duì 雪 xuě 华 huá 诗 shī 韵 yùn 清 qīng 。 。
高 gāo 木 mù 宿 sù 禽 qín 来 lái 远 yuǎn 岳 yuè , , 古 gǔ 原 yuán 残 cán 雨 yǔ 隔 gé 重 zhòng 城 chéng 。 。
西 xī 斋 zhāi 瑶 yáo 瑟 sè 自 zì 为 wèi 侣 lǚ , , 门 mén 掩 yǎn 半 bàn 春 chūn 苔 tái 藓 xiǎn 生 shēng 。 。
题书斋。唐代。刘沧。一日不曾离此处,风吹疏牖夕云晴。 气凌霜色剑光动,吟对雪华诗韵清。 高木宿禽来远岳,古原残雨隔重城。 西斋瑶瑟自为侣,门掩半春苔藓生。