廨 xiè 中 zhōng 见 jiàn 桃 táo 花 huā 南 nán 枝 zhī 已 yǐ 开 kāi 北 běi 枝 zhī 未 wèi 发 fā 因 yīn 寄 jì 杜 dù 副 fù 端 duān - - 刘 liú 长 zhǎng 卿 qīng
何 hé 意 yì 同 tóng 根 gēn 本 běn , , 开 kāi 花 huā 每 měi 后 hòu 时 shí 。 。
应 yīng 缘 yuán 去 qù 日 rì 远 yuǎn , , 独 dú 自 zì 发 fā 春 chūn 迟 chí 。 。
结 jiē 实 shi 恩 ēn 难 nán 忘 wàng , , 无 wú 言 yán 恨 hèn 岂 qǐ 知 zhī 。 。
年 nián 光 guāng 不 bù 可 kě 待 dài , , 空 kōng 羡 xiàn 向 xiàng 南 nán 枝 zhī 。 。
廨中见桃花南枝已开北枝未发因寄杜副端。唐代。刘长卿。何意同根本,开花每后时。 应缘去日远,独自发春迟。 结实恩难忘,无言恨岂知。 年光不可待,空羡向南枝。