过 guò 萧 xiāo 尚 shàng 书 shū 故 gù 居 jū 见 jiàn 李 lǐ 花 huā 感 gǎn 而 ér 成 chéng 咏 yǒng - - 刘 liú 长 zhǎng 卿 qīng
手 shǒu 植 zhí 已 yǐ 芳 fāng 菲 fēi , , 心 xīn 伤 shāng 故 gù 径 jìng 微 wēi 。 。
往 wǎng 年 nián 啼 tí 鸟 niǎo 至 zhì , , 今 jīn 日 rì 主 zhǔ 人 rén 非 fēi 。 。
满 mǎn 地 dì 谁 shuí 当 dāng 扫 sǎo , , 随 suí 风 fēng 岂 qǐ 复 fù 归 guī 。 。
空 kōng 怜 lián 旧 jiù 阴 yīn 在 zài , , 门 mén 客 kè 共 gòng 沾 zhān 衣 yī 。 。
过萧尚书故居见李花感而成咏。唐代。刘长卿。手植已芳菲,心伤故径微。 往年啼鸟至,今日主人非。 满地谁当扫,随风岂复归。 空怜旧阴在,门客共沾衣。