春 chūn 日 rì 卧 wò 病 bìng - - 刘 liú 商 shāng
楚 chǔ 客 kè 经 jīng 年 nián 病 bìng , , 孤 gū 舟 zhōu 人 rén 事 shì 稀 xī 。 。
晚 wǎn 晴 qíng 江 jiāng 柳 liǔ 变 biàn , , 春 chūn 暮 mù 塞 sāi 鸿 hóng 归 guī 。 。
今 jīn 日 rì 方 fāng 知 zhī 命 mìng , , 前 qián 身 shēn 自 zì 觉 jué 非 fēi 。 。
不 bù 能 néng 忧 yōu 岁 suì 计 jì , , 无 wú 限 xiàn 故 gù 山 shān 薇 wēi 。 。
春日卧病。唐代。刘商。楚客经年病,孤舟人事稀。 晚晴江柳变,春暮塞鸿归。 今日方知命,前身自觉非。 不能忧岁计,无限故山薇。