本 běn 草 cǎo 纲 gāng 目 mù · · 草 cǎo 部 bù · · 钩 gōu 吻 wěn - - 李 lǐ 时 shí 珍 zhēn
释 shì 名 míng
野 yě 葛 gě 、 dú 毒 gēn 根 hú 、 màn 胡 cǎo 蔓 duàn 草 cháng 、 cǎo 断 huáng 肠 téng 草 huǒ 、 bǎ 黄 huā 藤 、 火 把 花 。 。
气 qì 味 wèi
辛 xīn 、 wēn 温 dà 、 yǒu 大 dú 有 毒 。 。
主 zhǔ 治 zhì
脚 jiǎo 膝 xī 痹 bì 痛 tòng , , 四 sì 肢 zhī 拘 jū 挛 luán , , 恶 è 疮 chuāng 疥 jiè 虫 chóng , , 咳 hāi 逆 nì 上 shàng 气 qì , , 喉 hóu 痹 bì 咽 yàn 塞 sāi 。 。
本草纲目 · 草部 · 钩吻。明代。李时珍。释名 野葛、毒根、胡蔓草、断肠草、黄藤、火把花。 气味 辛、温、大有毒。 主治 脚膝痹痛,四肢拘挛,恶疮疥虫,咳逆上气,喉痹咽塞。