刘 liú 子 zi 华 huá 儒 rú 吏 lì - - 方 fāng 回 huí
短 duǎn 檠 qíng 彻 chè 晓 xiǎo 一 yī 灯 dēng 寒 hán , , 椰 yē 腹 fù 中 zhōng 藏 cáng 万 wàn 卷 juǎn 宽 kuān 。 。
了 liǎo 事 shì 足 zú 为 wèi 良 liáng 吏 lì 易 yì , , 读 dú 书 shū 真 zhēn 作 zuò 大 dà 儒 rú 难 nán 。 。
隐 yǐn 身 shēn 雁 yàn 鹜 wù 虽 suī 常 cháng 调 diào , , 致 zhì 位 wèi 貂 diāo 蝉 chán 可 kě 显 xiǎn 官 guān 。 。
褒 bāo 鄂 è 功 gōng 臣 chén 不 bù 须 xū 此 cǐ , , 长 cháng 枪 qiāng 挽 wǎn 出 chū 进 jìn 贤 xián 冠 guān 。 。
刘子华儒吏。元代。方回。短檠彻晓一灯寒,椰腹中藏万卷宽。 了事足为良吏易,读书真作大儒难。 隐身雁鹜虽常调,致位貂蝉可显官。 褒鄂功臣不须此,长枪挽出进贤冠。