慈 cí 恩 ēn 寺 sì 塔 tǎ 下 xià 避 bì 暑 shǔ - - 刘 liú 得 dé 仁 rén
古 gǔ 松 sōng 凌 líng 巨 jù 塔 tǎ , , 修 xiū 竹 zhú 映 yìng 空 kōng 廊 láng 。 。
竟 jìng 日 rì 闻 wén 虚 xū 籁 lài , , 深 shēn 山 shān 只 zhī 此 cǐ 凉 liáng 。 。
僧 sēng 真 zhēn 生 shēng 我 wǒ 静 jìng , , 水 shuǐ 淡 dàn 发 fā 茶 chá 香 xiāng 。 。
坐 zuò 久 jiǔ 东 dōng 楼 lóu 望 wàng , , 钟 zhōng 声 shēng 振 zhèn 夕 xī 阳 yáng 。 。
慈恩寺塔下避暑。唐代。刘得仁。古松凌巨塔,修竹映空廊。 竟日闻虚籁,深山只此凉。 僧真生我静,水淡发茶香。 坐久东楼望,钟声振夕阳。