陈 chén 翃 hóng 中 zhōng 丞 chéng 东 dōng 斋 zhāi 赋 fù 白 bái 玉 yù 簪 zān - - 卢 lú 纶 lún
美 měi 矣 yǐ 新 xīn 成 chéng 太 tài 华 huá 峰 fēng , , 翠 cuì 莲 lián 枝 zhī 折 zhé 叶 yè 重 chóng 重 chóng 。 。
松 sōng 阴 yīn 满 mǎn 涧 jiàn 闲 xián 飞 fēi 鹤 hè , , 潭 tán 影 yǐng 通 tōng 云 yún 暗 àn 上 shàng 龙 lóng 。 。
漠 mò 漠 mò 水 shuǐ 香 xiāng 风 fēng 颇 pō 馥 fù , , 涓 juān 涓 juān 乳 rǔ 溜 liū 味 wèi 何 hé 浓 nóng 。 。
因 yīn 声 shēng 远 yuǎn 报 bào 浮 fú 丘 qiū 子 zi , , 不 bù 奏 zòu 登 dēng 封 fēng 时 shí 不 bù 容 róng 。 。
陈翃中丞东斋赋白玉簪。唐代。卢纶。美矣新成太华峰,翠莲枝折叶重重。 松阴满涧闲飞鹤,潭影通云暗上龙。 漠漠水香风颇馥,涓涓乳溜味何浓。 因声远报浮丘子,不奏登封时不容。