秋 qiū 晚 wǎn 送 sòng 无 wú 可 kě 上 shàng 人 rén - - 薛 xuē 能 néng
半 bàn 夜 yè 觉 jué 松 sōng 雨 yǔ , , 照 zhào 书 shū 灯 dēng 悄 qiǎo 然 rán 。 。
河 hé 声 shēng 才 cái 淅 xī 沥 lì , , 旧 jiù 业 yè 近 jìn 潺 chán 湲 yuán 。 。
坐 zuò 滴 dī 寒 hán 更 gèng 尽 jǐn , , 吟 yín 惊 jīng 宿 sù 鹤 hè 迁 qiān 。 。
相 xiāng 思 sī 不 bù 相 xiāng 见 jiàn , , 日 rì 短 duǎn 复 fù 愁 chóu 牵 qiān 。 。
秋晚送无可上人。唐代。薛能。半夜觉松雨,照书灯悄然。 河声才淅沥,旧业近潺湲。 坐滴寒更尽,吟惊宿鹤迁。 相思不相见,日短复愁牵。