牡 mǔ 丹 dān 四 sì 首 shǒu 其 qí 三 sān - - 薛 xuē 能 néng
去 qù 年 nián 零 líng 落 luò 暮 mù 春 chūn 时 shí , , 泪 lèi 湿 shī 红 hóng 笺 jiān 怨 yuàn 别 bié 离 lí 。 。
常 cháng 恐 kǒng 便 biàn 随 suí 巫 wū 峡 xiá 散 sàn , , 何 hé 因 yīn 重 zhòng 有 yǒu 武 wǔ 陵 líng 期 qī 。 。
传 chuán 情 qíng 每 měi 向 xiàng 馨 xīn 香 xiāng 得 dé , , 不 bù 语 yǔ 还 hái 应 yīng 彼 bǐ 此 cǐ 知 zhī 。 。
欲 yù 就 jiù 栏 lán 边 biān 安 ān 枕 zhěn 席 xí , , 夜 yè 深 shēn 闲 xián 共 gòng 说 shuō 相 xiāng 思 sī 。 。
牡丹四首其三。唐代。薛能。去年零落暮春时,泪湿红笺怨别离。 常恐便随巫峡散,何因重有武陵期。 传情每向馨香得,不语还应彼此知。 欲就栏边安枕席,夜深闲共说相思。