临 lín 风 fēng 舒 shū 锦 jǐn - - 萧 xiāo 昕 xīn
丽 lì 锦 jǐn 疋 pǐ 云 yún 终 zhōng , , 襜 chān 襜 chān 展 zhǎn 向 xiàng 风 fēng 。 。
花 huā 开 kāi 翻 fān 覆 fù 翠 cuì , , 色 sè 乱 luàn 动 dòng 摇 yáo 红 hóng 。 。
缕 lǚ 散 sàn 悠 yōu 扬 yáng 里 lǐ , , 文 wén 回 huí 照 zhào 灼 zhuó 中 zhōng 。 。
低 dī 垂 chuí 疑 yí 步 bù 障 zhàng , , 吹 chuī 起 qǐ 作 zuò 晴 qíng 虹 hóng 。 。
既 jì 与 yǔ 丘 qiū 迟 chí 梦 mèng , , 深 shēn 知 zhì 卓 zhuō 氏 shì 功 gōng 。 。
还 huán 乡 xiāng 将 jiāng 制 zhì 服 fú , , 从 cóng 此 cǐ 表 biǎo 亨 hēng 通 tōng 。 。
临风舒锦。唐代。萧昕。丽锦疋云终,襜襜展向风。 花开翻覆翠,色乱动摇红。 缕散悠扬里,文回照灼中。 低垂疑步障,吹起作晴虹。 既与丘迟梦,深知卓氏功。 还乡将制服,从此表亨通。