东 dōng 高 gāo 峰 fēng - - 鲍 bào 溶 róng
东 dōng 亭 tíng 最 zuì 高 gāo 峙 zhì , , 春 chūn 树 shù 绕 rào 山 shān 腰 yāo 。 。
画 huà 里 lǐ 青 qīng 鸾 luán 客 kè , , 云 yún 中 zhōng 碧 bì 玉 yù 箫 xiāo 。 。
秋 qiū 风 fēng 若 ruò 西 xī 望 wàng , , 为 wèi 我 wǒ 一 yī 长 cháng 谣 yáo 。 。
东高峰。唐代。鲍溶。东亭最高峙,春树绕山腰。 画里青鸾客,云中碧玉箫。 秋风若西望,为我一长谣。