北 běi 高 gāo 峰 fēng 屡 lǚ 欲 yù 登 dēng 而 ér 辍 chuò - - 方 fāng 回 huí
拟 nǐ 上 shàng 高 gāo 峰 fēng 最 zuì 上 shàng 头 tou , , 篮 lán 舆 yú 已 yǐ 赁 lìn 又 yòu 还 hái 休 xiū 。 。
旧 jiù 来 lái 诗 shī 眼 yǎn 如 rú 今 jīn 别 bié , , 添 tiān 与 yǔ 江 jiāng 南 nán 一 yī 段 duàn 愁 chóu 。 。
北高峰屡欲登而辍。元代。方回。拟上高峰最上头,篮舆已赁又还休。 旧来诗眼如今别,添与江南一段愁。