题 tí 沧 cāng 浪 láng 峡 xiá - - 罗 luó 邺 yè
门 mén 向 xiàng 红 hóng 尘 chén 日 rì 日 rì 开 kāi , , 入 rù 门 mén 襟 jīn 袖 xiù 远 yuǎn 尘 chén 埃 āi 。 。
暗 àn 香 xiāng 惹 rě 步 bù 涧 jiàn 花 huā 发 fā , , 晚 wǎn 景 jǐng 逼 bī 檐 yán 溪 xī 鸟 niǎo 回 huí 。 。
不 bù 为 wéi 市 shì 朝 cháo 行 xíng 路 lù 近 jìn , , 有 yǒu 谁 shuí 车 chē 马 mǎ 看 kàn 山 shān 来 lái 。 。
可 kě 怜 lián 严 yán 子 zi 持 chí 竿 gān 处 chù , , 云 yún 水 shuǐ 终 zhōng 年 nián 锁 suǒ 绿 lǜ 苔 tái 。 。
题沧浪峡。唐代。罗邺。门向红尘日日开,入门襟袖远尘埃。 暗香惹步涧花发,晚景逼檐溪鸟回。 不为市朝行路近,有谁车马看山来。 可怜严子持竿处,云水终年锁绿苔。