春 chūn 山 shān - - 罗 luó 邺 yè
山 shān 馆 guǎn 吟 yín 馀 yú 山 shān 月 yuè 斜 xié , , 东 dōng 风 fēng 摇 yáo 曳 yè 拂 fú 窗 chuāng 花 huā 。 。
岂 qǐ 知 zhī 驱 qū 马 mǎ 无 wú 闲 xián 日 rì , , 长 zhǎng 在 zài 他 tā 人 rén 后 hòu 到 dào 家 jiā 。 。
孤 gū 剑 jiàn 向 xiàng 谁 shuí 开 kāi 壮 zhuàng 节 jié , , 流 liú 年 nián 催 cuī 我 wǒ 自 zì 堪 kān 嗟 jiē 。 。
灯 dēng 前 qián 结 jié 束 shù 又 yòu 前 qián 去 qù , , 晓 xiǎo 出 chū 石 shí 林 lín 啼 tí 乱 luàn 鸦 yā 。 。
春山。唐代。罗邺。山馆吟馀山月斜,东风摇曳拂窗花。 岂知驱马无闲日,长在他人后到家。 孤剑向谁开壮节,流年催我自堪嗟。 灯前结束又前去,晓出石林啼乱鸦。