天 tiān 鉴 jiàn - - 韩 hán 偓 wò
何 hé 劳 láo 谄 chǎn 笑 xiào 学 xué 趋 qū 时 shí , , 务 wù 实 shí 清 qīng 修 xiū 胜 shèng 用 yòng 机 jī 。 。
猛 měng 虎 hǔ 十 shí 年 nián 摇 yáo 尾 wěi 立 lì , , 苍 cāng 鹰 yīng 一 yī 旦 dàn 醒 xǐng 心 xīn 飞 fēi 。 。
神 shén 依 yī 正 zhèng 道 dào 终 zhōng 潜 qián 卫 wèi , , 天 tiān 鉴 jiàn 衷 zhōng 肠 cháng 竞 jìng 不 bù 违 wéi 。 。
事 shì 历 lì 艰 jiān 难 nán 人 rén 始 shǐ 重 chóng , , 九 jiǔ 层 céng 成 chéng 后 hòu 喜 xǐ 从 cóng 微 wēi 。 。
天鉴。唐代。韩偓。何劳谄笑学趋时,务实清修胜用机。 猛虎十年摇尾立,苍鹰一旦醒心飞。 神依正道终潜卫,天鉴衷肠竞不违。 事历艰难人始重,九层成后喜从微。